Thông báo

Truyện nhà mình đã bị các web truyenfull, sstruyen, truyenmoii,… re-up. Mình biết dù có yêu cầu gỡ truyện thì các bên đấy cũng không gỡ hoặc lờ đi yêu cầu của mình. Vậy nên mình sẽ đặt pass từ bây giờ. Vì mình cực kỳ lười nghĩ pass nên pass sẽ là chi tiết trong truyện và nằm trong vụ án trước đó. Riêng vụ án đầu quyển 3, pass sẽ về OTP của mình, bạn nào chưa biết thì vào homepage là thấy ảnh ngay nhé.

[Anh trai hàng xóm] Chương 1

Đã định trước đây chỉ là duyên phận ngắn ngủi như phù dung sớm nở tối tàn


Vội vàng kết thúc hội nghị trực tuyến, Lương Bách Tô liếc nhìn đồng hồ, hàng mày nhíu lại với biên độ nhỏ. Anh đứng dậy bước nhanh đến văn phòng nhân sự, khẽ gõ cửa hai cái, tiếng nói nhanh nhẹn thoải mái của Lư Dĩ Đình nhanh chóng truyền ra, “Đến ngay!”

Ngay sau đó là tiếng giày cao gót có nhịp điệu, Lư Dĩ Đình vuốt tóc mái, cười nói, “Tốc độ cậu nhanh thật đấy, tôi tưởng phải chờ một lúc cơ.”

Lương Bách Tô đáp hơi bất đắc dĩ, “Khu vực lớn cuối cùng chưa báo cáo xong tôi đã off trước, không tiện để người ta chờ quá lâu.”

“Không sao đâu, đã nói với ứng viên là người phụ trách liên quan đang họp rồi, có thể hiểu mà.”

“Nói rõ trước, tôi lâm thời bị các chị chộp tới cho đủ số, lát nữa chị mới là chủ lực, tôi cùng lắm chỉ là vai phụ.”

“Cậu yên tâm.” Lư Dĩ Đình dí dỏm nháy mắt, “Tác dụng chủ yếu nhất của cậu chính là lấy khí tràng ra chống đỡ tình cảnh, còn lại không phiền tổng giám Lương. Hơn nữa, phòng Thị trường mới chính thức tách khỏi phòng Marketing không lâu, để tổng giám Marketing gặp mặt quản lý thị trường cũng có lý mà.”

Lương Bách Tô không muốn tiếp tục đề tài này, chỉ nói, “Đi thôi, người ta đang chờ.”

Từ khi công ty điều chỉnh cơ cấu hệ thống, phòng Thị trường hoàn toàn độc lập với phòng Marketing, nếu có kế hoạch thông báo tuyển dụng thì chỉ cần nội bộ kiểm định là được, chọn ra ứng viên rồi do nhân sự thống nhất sắp xếp tìm Trần tổng tiến hành vòng phỏng vấn cuối, toàn bộ quá trình hoàn toàn không cần phòng Marketing nhúng tay.

Hôm nay là có bất trắc, người đứng đầu phòng Thị trường Dương Cần gặp hai ứng viên xong thì nhận được cuộc gọi từ trường học, con gái chị vừa vào lớp Một đột nhiên nôn ói không ngừng, cần gấp phụ huynh đưa vào viện khám. Lúc đó ứng viên cuối cùng đang ngồi điền thông tin cá nhân trong phòng họp nhỏ, bảo người ta đi về thì không khỏi quá không phúc hậu, khổ nỗi mấy nhân viên có thâm niên ở phòng Thị trường hôm nay đều ra ngoài làm việc, ở lại không phải thực tập sinh thì là nhân viên cơ sở tư lịch nông, không đủ tư cách làm ngoại viện.

Lúc Dương Cần sứt đầu mẻ trán, quản lý nhân sự Lư Dĩ Đình nghĩ cho chị một kế, tìm tổng giám phòng Marketing Lương Bách Tô thay một hồi, Dương Cần bàn bạc một phen thấy có thể được liền tự thân xuất mã giết đến văn phòng Lương Bách Tô tìm anh giúp việc nhỏ này.

Thật ra bản thân Lương Bách Tô cũng có cuộc họp tới trưa nhưng thấy Dương Cần thực sự sốt ruột, chỗ khó của người mẹ đi làm không phải ai cũng cảm nhận được, Lương Bách Tô mềm lòng nên không xoắn xuýt lắm đã đồng ý giúp.

Lúc đi vào phòng họp, ứng viên chắc do chờ hơi lâu lại không tiện xem điện thoại nên đang vô cùng buồn chán xoay bút, nhưng so với động tác tay của y, mái tóc nhuộm màu lam khói hiển nhiên hấp dẫn ánh mắt hơn nhiều, chào hỏi xong mới thấy rõ diện mạo đối phương, gương mặt trông rõ là non nớt, nếu không phải ở cột tuổi trên đơn đăng ký trong tay Lương Bách Tô viết rõ ba mươi tuổi, anh sẽ nghĩ đối phương là người vừa ra trường đi làm không lâu.

Triệu Tư Diệc, ngón tay Lương Bách Tô không tự giác chạm hai lần chỗ họ và tên, tên không tệ, kinh nghiệm làm việc là ngành sản xuất mỹ phẩm, khó trách nhìn qua… thời thượng như thế, Lương Bách Tô quyết định dùng từ này sau khi đắn đo. Xét cho công bằng, dáng dấp Triệu Tư Diệc rất tốt, đuôi mắt hơi xếch, cả người thoạt nhìn tự tin sôi nổi, mang quả đầu với màu tóc không hay thấy trong đời thường lại không có vẻ tầm thường, ngược lại có cảm giác hài hòa kỳ diệu.

Nhưng mà Lương Bách Tô thầm nhịn không được lau mồ hôi giùm ứng viên đối diện này, khỏi cần phải nói, riêng cách ăn mặc tạo hình này muốn qua cửa cuối cùng chỗ lão Trần thì hơi khó.

“Xin lỗi đã để cậu đợi lâu.”

Lư Dĩ Đình lên tiếng đầu tiên, Lương Bách Tô chú ý sau khi hai người họ ngồi vào chỗ, vị ứng viên tên Triệu Tư Diệc này không quay bút nữa, tư thế ngồi cũng từ lười biếng dựa ghế khôi phục thành trạng thái thẳng tắp, nghe Lư Dĩ Đình giới thiệu chức vụ Lương Bách Tô xong liền nhíu mày rất nhẹ.

“Vậy trước tiên làm phiền cậu tự giới thiệu…”

“Xin lỗi.” Lúc Lư Dĩ Đình chuẩn bị tiếp tục theo thông lệ, Lương Bách Tô bất chợt ngắt lời, “Tôi nghĩ tôi cần có lời giải thích đơn giản.”

Anh chen ngang hiển nhiên không nằm trong dự liệu của Lư Dĩ Đình và Triệu Tư Diệc, nhất thời hơi tẻ ngắt, Lương Bách Tô không nhanh không chậm nói tiếp, “Cậu nộp đơn chức quản lý thị trường, nếu được tuyển, đối tượng báo cáo chính là tổng giám thị trường công ty nhưng vì hôm nay gia đình vị phụ trách này có việc gấp đột xuất, không kịp điều chỉnh thời gian phỏng vấn, để tiết kiệm hiệu suất cả hai bên nên đã nhờ tôi tạm thời thay mặt chị ấy hợp tác với quản lý HR cùng phỏng vấn đơn giản. Xin yên tâm, trước khi đảm nhiệm cương vị hiện tại tôi từng có ba năm kinh nghiệm quản lý phòng Thị trường, tuy chắc chắn không chuyên nghiệp bằng tổng giám thị trường nhưng chị ấy đã giao cho tôi công việc này trong lúc vội vã nói rõ có tín nhiệm năng lực và mắt dùng người của tôi, vậy nên cậu không cần quá lo lắng nhạc đệm này, công ty chúng tôi tôn trọng mỗi ứng viên, hoan nghênh tất cả nhân tài ưu tú gia nhập vào đội ngũ công ty, đề phòng hiểu lầm, tôi nghĩ cần phải làm sáng tỏ thay đổi lâm thời của hôm nay. Xin lỗi đã làm chậm trễ thời gian của mọi người, bây giờ xin mời tiếp tục.”

Suốt quá trình Lương Bách Tô nói chuyện, Triệu Tư Diệc đều giữ vẻ mặt không biểu cảm nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện dáng vẻ cả người y đã thả lỏng không ít, không còn luồng xem thường như có như không lúc vừa bắt đầu.

Lương Bách Tô kết thúc lời dạo đầu nhất thời hứng khởi thêm vào thì làm động tác ra hiệu, là nhân sự có thâm niên, Lư Dĩ Đình sớm khôi phục tự nhiên từ sự khó hiểu khi kịch bản cố định bỗng nhiên bị cắt ngang, cười nói tiếp lời Lương Bách Tô, “Tổng giám Lương nói không sai, công ty chúng tôi đều đáp lại mỗi ứng viên với sự tôn trọng lớn nhất, cũng trách tôi không nói rõ điều chỉnh tạm thời ngay từ đầu, vẫn là tổng giám Lương suy nghĩ chu đáo. Nếu không còn vấn đề gì thì chúng ta tiếp tục nhé?”

Phần phỏng vấn phía sau tiến hành đúng quy đúng củ, hoàn toàn triển khai theo tiết tấu của Lư Dĩ Đình. Kết thúc phỏng vấn và tiễn Triệu Tư Diệc xong, trên đường về văn phòng Lư Dĩ Đình hỏi Lương Bách Tô, “Cậu thấy thế nào?”

“Tôi cảm thấy rất tốt, lý lịch đẹp, mạch suy nghĩ rõ ràng, nhưng thứ cho tôi nói thẳng.” Lương Bách Tô gãi đúng chỗ ngứa nói, “Khả năng người này chọn công ty chúng ta không lớn.”

“Ôi, ai nói không phải chứ.” Lư Dĩ Đình thở dài, “Tiền lương chả có tí cạnh tranh nào, phòng Nghiệp vụ ngày nào cũng phản ánh không đủ người hoặc tuyển nhân viên không ưng ý với tụi chị, oán trách phòng Nhân sự hiệu suất thấp, tụi chị cũng oan lắm mà, thẻ lương tiêu chuẩn của lão Trần nghiêm quá, phòng Nhân sự căn bản là không bột đố gột nên hồ.”

Lương Bách Tô thầm nhủ tiền lương chỉ là một mặt, ứng viên Triệu Tư Diệc này là người thông minh, khâu đặt câu hỏi sau cùng trong quá trình trao đổi ban nãy đề ra đúng trọng tâm, dù Lư Dĩ Đình luôn cố gắng pha trò nhưng có thể cảm giác được đối phương có lo lắng về quy trình công việc không rõ ràng và quyền nói chuyện khá mơ hồ, mà đây đúng là tồn tại khách quan không bằng nhiều nơi khác của công ty hiện nay. Những vấn đề này không phải mới ngày một ngày hai, tuyệt đối không thể dựa vào Lư Dĩ Đình quanh co mà dễ dàng tránh được.

Đương nhiên nhiệm vụ thay mặt của Lương Bách Tô tới đây là hết, anh sẽ đưa ra phản hồi chân thực, tiếp theo là việc của phòng Nhân sự và phòng Thị trường, không nên tiếp tục thảo luận sâu đề tài tất yếu này.

Lương Bách Tô chào Lư Dĩ Đình rồi về văn phòng của mình, mới đi phỏng vấn một lát mà hộp thư lại tích không ít email mới, đã gần tới giờ tan làm, lông mày Lương Bách Tô không nhíu chút nào, bình tĩnh ấn mở email theo thời gian nhận, rõ là đã quen với chuyện tăng ca.

Triệu Tư Diệc ra khỏi tòa nhà thương mại mới xem di động, hơn ba mươi tin nhắn chưa đọc, quá nửa tới từ Tề Kỳ, y hơi đau đầu.

Tề Kỳ là thực tập sinh ở công ty cũ của y, một tên nhóc cực kỳ nhiệt tình, vì Triệu Tư Diệc từng đứng ra giữ công bằng khi cậu ta suýt lơ mơ đội nồi giùm đồng nghiệp lúc mới vào công ty nên cậu ta sùng bái y, sau đó gặp may đúng dịp đụng trúng Triệu Tư Diệc ở gay bar, lần này càng thêm đã xảy ra là không thể ngăn cản, mãnh liệt theo đuổi Triệu Tư Diệc.

Triệu Tư Diệc vốn dần phiền chán văn hóa văn phòng xí nghiệp làm chính trị cả ngày, Tề Kỳ không có mắt dây dưa trái lại cho y một cơ hội dứt khoát từ chức, nhắm mắt làm ngơ.

Chỉ không ngờ y đánh giá thấp sự cố chấp của người trẻ tuổi. Sau khi Triệu Tư Diệc từ chức, Tề Kỳ vẫn phát huy tinh thần bất khuất, ba ngày hai đầu oanh tạc wechat. Triệu Tư Diệc có thể nhịn không chặn cậu ta tới giờ thuần túy vì biết người ta không xấu, làm việc cũng xem như đáng tin cậy, vẫn còn tính trẻ con, qua đợt hăng hái này tự nhiên sẽ chán, nhưng nhẫn nại cũng có mức độ, nếu Tề Kỳ lại mỗi ngày vơ vét mấy câu thả thính quê mùa làm cay mắt y thì thật sự cách sổ đen không xa nữa đâu.

Ngoài Tề Kỳ, mẹ y và Thiệu Đằng cũng nhắn hai tin. Mẹ y hỏi cuối tuần có về không, y nhắn thẳng là không về. Thiệu Đằng hẹn y tối nay đi uống rượu, tâm trạng đang không tồi nên y gõ phím bảo Thiệu Đằng nhắn địa chỉ sang. Dù hôm nay xem như một lần đi không công nhưng y có ấn tượng không tệ với anh phỏng vấn kia, đủ thẳng thắn, có phong độ, đồng thời có sự chu đáo hiếm thấy ở cấp trên.

Tuy nói tìm việc giống như tìm bạn đời, là quá trình đôi bên lựa chọn nhau nhưng trong cuộc sống thực tế hầu hết đơn vị dùng người đều ở chiếu trên người tìm việc, khiến họ thiếu chút năng lực đặt mình vào vị trí của đối phương mà suy nghĩ và cảm nhận, trong lúc lơ đãng sẽ tỏ ra ngạo mạn, vị tổng giám Lương ban nãy thì không hề, dù chỉ gặp mặt một lần, Triệu Tư Diệc cũng trực giác được làm việc dưới trướng lãnh đạo kiểu này, tỷ lệ nô lệ xã hội nóng nảy có lẽ sẽ giảm bớt. Đáng tiếc loại bỏ tiền lương và các yếu tố khác thì anh vẫn không phải cấp trên trực thuộc tương lai của Triệu Tư Diệc, cho nên dù cộng điểm cho vòng phỏng vấn hôm nay cũng đã định trước đây chỉ là duyên phận ngắn ngủi như phù dung sớm nở tối tàn.